Thứ Năm, 5 tháng 11, 2009

10. Chưởng môn Nguyễn Văn Thắng so tài cùng thiếu lâm tự


Những lúc bình thường, Chưởng môn rất ít khi biểu diễn và Thầy cũng thường cấm học trò tự tiện thi triển những công phu nội truyền của môn phái. Thầy thường nói, tất cả những công phu đều phục vụ cho một mục đích, đó là rèn luyện ý chí, sự quyết tâm, lòng quả cảm, và trong võ thuật, khi cần thiết, công phu sẽ giúp con người ta tấn công và phòng thủ một cách nhanh nhất. Tuy vậy, như người xưa thường nói “Cây muốn lặng mà gió chẳng đừng”, Võ sư Văn Thắng cũng không ít lần “cực chẳng đã” phải hiển lộ công phu, mà sau mỗi lần như vậy, làng võ lại xuất hiện thêm những huyền thoại đẹp

So tài cùng Thiếu Lâm Tự

Năm 1996, nằm trong chương trình “Ngày hội văn hóa phương Đông”, môn phái Thăng Long Võ Đạo được mời tham dự và biểu diễn cùng bạn bè Trung Quốc. Từ lâu, người Trung Quốc luôn tự hào về nội công đỉnh cao của mình, họ luôn chứng minh mình là số một trong các cuộc tranh tài. Và lần này cũng không ngoại lệ. Đích thân đệ tử của Hải Đăng Pháp Sư, người nổi tiếng với kungfu “Nhất chỉ thiền”, nằm trong thành phần đoàn tham dự.

Lần ấy, phía bạn biểu diễn 2 tiết mục là “Thiết đầu công”, đập 20 viên gạch liên tiếp vào đầu và “Nhị chỉ thiền”, dùng 2 ngón tay trồng cây chuối. Sau khi xem môn phái Thăng Long Võ Đạo biểu diễn hai tiết mục "Khẩu lợi công trên cọc" cắn chiếc bàn nặng gần 80kg xoay một vòng để chào khán giả và "Thiết Bố Sam Công" vụt liên tiếp 10 chiếc gậy đường kính 8cm vào người Võ sư Văn Thắng một thành viên đoàn bạn đến nói chuyện với Chưởng môn:

- Nước lụt thì cá chạy từ ao này sang ao khác. Vậy nên các ông biểu diễn được những công phu như chúng tôi là chuyện bình thường. Nhưng riêng “Nhất chỉ thiền”, có lẽ người Việt Nam vẫn chưa được học?!

- Sông Hồng ở Trung Quốc gọi là Nguyên Giang, Việt Nam chúng tôi gọi là Hoàng Hà. Tuy tên gọi có khác nhau, nhưng vẫn là dòng sông ấy, phù sa ấy. Mà thường thì phía hạ lưu lại có nhiều phù sa hơn do đất đai ở thượng lưu xói mòn. Điều mà người Trung Quốc làm được, lẽ nào người Việt không làm được? – Chưởng môn từ tốn đáp.

- Vậy thì các ông chứng minh đi? – Người hỏi tỏ vẻ không tin.

- Nếu cũng dùng ngón tay trông cây chuối, thì các ông lại bảo chúng tôi bắt chước. Thôi được, tôi sẽ dùng một ngón tay trỏ thôi, ông thích để bao nhiêu viên gạch lên tùy ý, bao giờ tôi ra hiệu thì lấy búa đập mạnh xuống.

Nói đoạn, Võ sư Văn Thắng vận công đề khí, tụ khí tại ngón tay trỏ rồi đặt xuống đe, mọi người xếp lên ngón tay 10 viên ngói, một đại lực sĩ mắm môi, mắm lợi quai mạnh búa xuống. Một tiếng “Chá….t” vang lên, 10 viên ngói vỡ tan tành, ai nấy cũng đều lo lắng, một số người nhắm mắt lại không dám nhìn vì sợ thấy cảnh ngón tay nát đầy máu. Nhưng không, vị võ sư mảnh khảnh vẫn tươi cười đưa ngón tay của mình cho mọi người sờ nắn. Ngón tay vẫn mềm dịu, không một vết xước. Ông bạn lúc nãy ra lời thách thức sau giây phút ngỡ ngàng bèn đưa ngón tay cái lên, đầu gật gật.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét